30.4.2023
Chiều Chúa nhật, tôi lại đến Thánh đường với bao nhiêu những tâm trạng của mình... Đôi lúc, thật sự đến giáo đường vào ngày Chúa Nhật như một thói quen ăn sâu trong tâm trí và suy nghĩ của tôi, một thói quen đạo đức từ bé mà đến nay tôi không nỡ bỏ đi! Nhưng, Chúa đã bước đến cuộc đời tôi với rất nhiều những điều thiêng liêng Ngài đã dành cho tôi, những giai đoạn của cuộc đời tôi. Tôi sống cùng Ngài dù không nhìn thấy Ngài, tôi tin Ngài có thật và là chúa tể của cuộc đời tôi - ngoại trừ những lúc tôi phạm tội, chấp nhận cho bản thân buông thả để phạm tội. Là người bạn từ thời thơ ấu, anh đã luôn như một Lời Chúa muốn nói với tôi mỗi khi tôi thấy cuộc sống mình gặp những bế tắc hay gặp những thử thách. Tôi đã bỏ một thời gian dài không đến xưng tội, rồi bất ngờ một lúc gặp lại anh nhắn nhủ đừng để mình trong tình trạng tội lỗi, vì đó là lúc chúng ta tự làm mất tương quan với Chúa, tự xa rời Chúa và không có bình an thật sự trong lòng, làm việc gì cũng dở, cũng không thật sự như ý muốn ...